Tiểu thuyết:
Phim trò chơi kinh dị là một thể loại phim ấn niệm đặc biệt với khối lượng khán giả đông đảo. Đặc điểm cốt lõi của chúng là giao tiếp một câu chuyện kinh dị, sợ hãi, hoặc thú vị thông qua các hình thức trò chơi điện tử hoặc phim ảnh. Trong suốt nhiều năm, phim trò chơi kinh dị đã thu hút sự chú ý của khán giả với những câu chuyện gây ra sợ hãi, bất ngờ, và gây ra suy nghĩ sâu sắc về bản thân và tâm lý.
Từ khái quát đến chi tiết, phim trò chơi kinh dị có thể được chia sẻ thành hai loại chính: phim trò chơi điện tử và phim trò chơi ảnh hưởng. Phim trò chơi điện tử là những tác phẩm được sản xuất dựa trên các trò chơi điện tử phổ biến như Resident Evil, Silent Hill, và Amnesia. Trong khi đó, phim trò chơi ảnh hưởng là những tác phẩm có cốt truyện gốc từ các trò chơi điện tử nhưng được chuyển thể thành phim ảnh, ví dụ như PTU (Police Tactical Unit) và The Devil's Candy.
Một trong những yếu tố quan trọng nhất của phim trò chơi kinh dị là sự giao tiếp tâm lý. Đây là một thể loại phim ấn niệm có thể gây ra sợ hãi cho khán giả thông qua các kỹ thuật như giao tiếp âm thanh, hình ảnh, và cảnh quay. Phim trò chơi kinh dị có thể gây ra sợ hãi cho khán giả không chỉ bởi những biểu tượng hình dung sợ hãi, mà còn bởi những kỹ thuật âm thanh và cảnh quay được dùng để gây ra sự bất ngờ và bất an.
Một ví dụ nổi bật là phim The Exorcist (1973), một bộ phim về phép linh hồn được đạo diễn bởi William Friedkin. Phim này được coi là một bước đột phá trong lịch sử phim trò chơi kinh dị với những cảnh quay hình dung sợ hãi và âm thanh gây ra sợ hãi. Các cảnh quay của cậu bé bị ám ảnh của quỷ được dùng để gây ra sự bất ngờ và bất an cho khán giả, tạo ra một câu chuyện kinh dị và sợ hãi.
Phim trò chơi kinh dị cũng có thể dùng kỹ thuật âm thanh để gây ra sợ hãi. Ví dụ như trong phim Hereditary (2018), một bộ phim về di sản được đạo diễn bởi Ari Aster, âm thanh gây ra sợ hãi được sử dụng để gây ra sự bất ngờ và bất an cho khán giả. Các âm thanh của cơn bão, tiếng rung động, và tiếng kêu của nhân vật khiến khán giả cảm thấy bất an và sợ hãi.
Khi nói đến cảnh quay, phim trò chơi kinh dị thường sử dụng các cảnh quay đặc biệt để gây ra sự bất ngờ và bất an cho khán giả. Ví dụ như trong phim The Cabin in the Woods (2012), một bộ phim về trò chơi rừng được đạo diễn bởi Drew Goddard, cảnh quay của những cánh cửa mở ra một căn phòng đầy đủ của rừng được sử dụng để gây ra sự bất ngờ cho khán giả. Cảnh quay này cho khán giả cảm giác mất kiểm soát và bất an về tương lai của nhân vật.
Phim trò chơi kinh dị cũng dành cho khán giả những suy nghĩ sâu sắc về bản thân và tâm lý. Ví dụ như trong phim Memento (2000), một bộ phim về mất tước thời gian được đạo diễn bởi Christopher Nolan, khán giả được thuyết phục vào câu chuyện của nhân vật Leonard Shelby, một tội phạm bị mất tước thời gian do bị đâm vào đầu. Câu chuyện của Leonard cho khán giả suy nghĩ về bản thân và tâm lý, tạo ra một câu chuyện sâu sắc về sức chứa hãi.
Phim trò chơi kinh dị cũng có thể dùng các kỹ thuật để gây ra sự bất ngờ và bất an cho khán giả. Ví dụ như trong phim Insidious (2010), một bộ phim về ám ảnh được đạo diễn bởi James Wan, các kỹ thuật như ẩn giấu và bất ngờ được sử dụng để gây ra sự bất ngờ cho khán giả. Các cảnh quay của những cánh cửa mở ra không ai ở đó, hoặc những âm thanh bất thường khiến khán giả không thể yên tâm.
Tuy nhiên, phim trò chơi kinh dị không chỉ dành cho khán giả sợ hãi mỗi lần xem mà còn dành cho họ những suy nghĩ sâu sắc về bản thân và tâm lý. Khán giả sẽ suy nghĩ về bản thân và tâm lý khi họ xem các câu chuyện kinh dị về ám ảnh, mất tước thời gian, hoặc sức chứa hãi. Các câu chuyện này cho khán giả cảm giác mất kiểm soát và bất an về tương lai của bản thân.
Phim trò chơi kinh dị cũng có thể dùng các kỹ thuật để tạo ra sự thú vị cho khán giả. Ví dụ như trong phim Portal (2007), một bộ phim về trò chơi Portal được đạo diễn bởi Andrew Gormally, các kỹ thuật như giao tiếp âm thanh và hình ảnh được sử dụng để tạo ra sự thú vị cho khán giả. Các cảnh quay của nhân vật Portal Girl với âm thanh hài hước và hình ảnh hấp dẫn cho khán giả tạo ra một câu chuyện thú vị và hấp dẫn.
Tuy nhiên, phim trò chơi kinh dị cũng có những nhược điểm. Một trong những nhược điểm là phụ thuộc quá nhiều vào kỹ thuật âm thanh và hình ảnh để gây ra sự bất ngờ và bất an cho khán giả. Nếu kỹ thuật này bị thiếu sót hoặc lỗi, khán giả sẽ cảm thấy mất kiểm soát và không thoả mãn với câu chuyện. Ngoài ra, phụ thuộc vào kỹ thuật âm thanh và hình ảnh cũng có thể dẫn đến các tác động tiêu cực trên tâm lý của khán giả, đặc biệt là đối với những người có ốm đau tâm lý hoặc lo lắng về sức khỏe tâm thần.
Tuy nhiên, với sự phát triển của công nghệ và tính năng của các trò chơi điện tử ngày càng tốt hơn, phim trò chơi kinh dị sẽ tiếp tục phát triển và trở thành một thể loại phim ấn niệm rất quan trọng trong lịch sử điện ảnh. Phim trò chơi kinh dị sẽ tiếp tục dành cho khán giả những câu chuyện sâu sắc về bản thân và tâm lý, gây ra sự bất ngờ và bất an, và tạo ra sự thú vị cho họ. Phim trò chơi kinh dị là một thể loại phim ấn niệm đặc biệt với khối lượng khán giả đông đảo, với nhiều yếu tố quan trọng như giao tiếp tâm lý, kỹ thuật âm thanh, hình ảnh, cảnh quay, và suy nghĩ sâu sắc về bản thân và tâm lý.